Một hôm nữ văn sĩ Stephenie Meyer nằm mơ, thấy một chàng ma cà rồng hẹn hò với một cô gái trên đồng cỏ êm đềm ở thị trấn Forks. Tỉnh dậy, bà bắt tay vào viết tiểu thuyết Twilight – Chạng Vạng theo giấc mơ kỳ lạ đó. Rồi tác phẩm được dựng thành bộ phim ăn khách lấy bối cảnh ngay ở Forks.
Tôi đọc Twilight, tôi xem Twilight, và tôi mơ ước một lần đến vùng đất của Twilight, nơi có chàng ma cà rồng Edward Cullen yêu say đắm nàng thiếu nữ Bella Swan. Rồi một ngày cuối hè đặt chân được đến bang Washington, tôi rủ Robin bằng mọi giá tìm đến Forks bằng cách lái xe qua công viên quốc gia Olympic, qua biển hồ Sutherland mênh mông và núi Storm King sừng sững.
Có lúc dừng lại bên đường chụp hình phong cảnh hữu tình, chúng tôi gặp một gia đình Đức và chuyện trò đôi chút với họ. Hóa ra, họ đến ở bang Washington du lịch vì hai con gái cũng là fan của Twilight. “Các con tôi muốn nhìn thấy nơi Bella gặp Edward”, ông bố người Đức nói. Ra vậy, đâu phải chỉ có chúng tôi mới là fan của Twilight lặn lội từ xa tìm đến Forks!
Đường đến Forks đi qua công viên quốc gia Olympic, qua biển hồ Sutherland mênh mông, và núi Storm King sừng sững. Hình ảnh của Goodlayers.
Trên đường đến Forks, chúng tôi đi qua Port Angeles. Nơi này – cách Forks 90km – bình yên như huyện thị với những con đường nhỏ và những căn nhà cao không quá ba tầng. Robin lái xe vào đường First Street, rồi dừng lại trước tiệm ăn Bella Italia, nơi Stephenie Meyer đã chọn để hai nhân vật chính trong tác phẩm của mình – Edward và Bella – hẹn hò nhau buổi đầu tiên.
Ở đó, ngồi vào một bàn ăn bên song cửa sổ sơn đỏ, chúng tôi bắt chước Bella gọi món mushroom ravioli và nước ngọt.Vừa thưởng thức vừa nhớ đoạn nàng và Edward ăn tối: Chàng ma cà rồng – không ăn những món ngon của người thường – đã nói tránh rằng: “I’m on a special diet!”, và không gọi món gì cho mình. Ngồi giữa ánh đèn lung linh, chàng khó chịu vì đọc được ý nghĩ của mọi người xung quanh, nhưng lại không đọc được ý nghĩ trong đầu Bella…
Có lúc nào đó trong bữa ăn, tôi lơ đãng nhìn ra cửa sổ và thấy một cặp đôi tóc đã bạc phơ thong thả bước qua. Họ dừng lại nhìn lên bảng hiệu của Bella Italia, đoạn cùng giở quyển sách cầm trên tay ra xem chốc lát, trước khi lấy máy ảnh ra chụp vài tấm cho nhau, rồi nhờ một người khác chụp cho cả hai. Có vẻ như họ cũng là fan của Twilight!
Sau bữa trưa ở Bella Italia, chúng tôi hướng về Forks trên con đường lúc thênh thang qua những triền cỏ lúc mươn mướt, lúc hun hút dưới vạt rừng âm u. Giữa hàng cây vút cao hai bên đường, tôi chợt nhớ đến lúc Edward nói với Bella: “I’ll show you how I travel in the forest” (Anh sẽ cho em thấy cách anh đi trong rừng thế nào) và bế nàng bay qua những tán cây.
Rồi khi hàng cây sừng sững lùi lại phía sau, Forks hiện ra với những căn nhà giản dị, những cửa hàng mộc mạc, và những con đường vắng vẻ. Trong những trang Twilight đầu tiên Stephenie Meyer đã viết rằng: “Ở bán đảo Olympic – thuộc miền Tây Bắc tiểu bang Washington – có một thị trấn nhỏ tên là Forks, dường như lúc nào cũng nằm trong sự bao phủ của mây”. Nhưng ngày chúng tôi đến, Forks đầy nắng cuối hè. Thỉnh thoảng có xe hơi chạy qua, chúng tôi nhận ra vài chiếc là loại bán tải mà Bella ưa dùng.
Nhiều phong cảnh đẹp ở Forks đã xuất hiện trong phim Twilight.
Chẳng thấy Bella và Edward đâu, nhưng tên của họ và tên chàng người sói Jacob, hay tên cô em họ Alice của Edward hiện diện khắp nơi. Tiệm cà phê Forks Coffee Shop có bánh quy Bella dùng với kem Jacob. Nhà nghỉ The Dew Drop giới thiệu loại phòng Bella suit. Ngay trong bãi xe của bệnh viện thị trấn có tấm biển đề “Dr. Cullen-Reserved Parking Only” (Bãi xe riêng của bác sĩ Cullen). Chẳng có gì để liên hệ với Twilight, nhà nghỉ Olympic Suites vẫn cố gắn một tấm bảng báo rằng: “Edward Cullen didn’t sleep here! (Edward Cullen không ngủ ở đây!)
“Ở bán đảo Olympic – thuộc miền Tây Bắc tiểu bang Washington – có một thị trấn nhỏ tên là Forks, dường như lúc nào cũng nằm trong sự bao phủ của mây”
Hình ảnh của Goodlayers.
Ở Forks, những tấm biển gắn đây đó quanh thị trấn cứ khiến khách du lịch mơ màng trong xúc cảm của những chương truyện và những thước phim Twilight. Nhưng những người bán hàng thật thà kể rằng bốn năm trước, họ đã chẳng biết gì về Twilight. Ngay cả khi phần một của bộ phim được công chiếu, chẳng ai ở Forks hay biết, vì thị trấn này làm gì có rạp chiếu phim. Nên khi fan hâm mộ bỗng một ngày nô nức kéo về, người dân Forks mới ngỡ ngàng biết rằng thị trấn của họ giờ nổi tiếng khắp thế giới rồi.
Bella đã gặp Edward ở trường trung học Forks, một ngôi trường được xây dựng từ năm 1925. Đó là nơi chính Stephenie Meyer đã chọn, nhưng những địa điểm Twilight khác là do hiệp hội Thương mại Forks gán cho. Họ giới thiệu trên sách báo du lịch rằng một căn nhà nhỏ xinh ở đường 775 K là nơi thường trú của Bella và gia đình cô, còn nhà nghỉ Miller Tree là nơi cư ngụ của Edward và gia đình Cullens. Rồi trong cửa hàng lưu niệm Native to Twilight người ta trưng bày cả một chiếc xe máy giống như chiếc mà Jacob đã sửa cho Bella, và bán đủ món lưu niệm liên quan đến Twilight.
Muốn xem Twilight, dân Forks vẫn phải lái xe 90km sang Port Angeles để đến nhà hát Lincoln, nơi được cho là chỗ Bella và bạn bè thường vào xem phim. Và cứ thế, trong khi nữ đạo diễn Catherine Hardwicke đưa Twilight lên màn ảnh, người dân ở Forks đưa Twilight vào cuộc sống trong từng góc phố, từng tiệm ăn, từng hiệu sách. Và cứ thế, dù chỉ là một bộ phim, một câu chuyện hư cấu, thì Twilight vẫn rất thật ở Forks, ở Port Angeles. Ở đó, tác phẩm như mang đến cho cuộc sống giản dị của thị trấn thêm chút ấm áp và lấp lánh trong mỗi hừng đông, mỗi hoàng hôn, mỗi buổi chạng vạng.
Tháng Tư – 2013
Hình ảnh chủ đề của Snapwire, Pexels, CCO.